Friday, November 27, 2009

__CAND__




(Bài này đã được đăng trong Blog VNTươngLai trên Yahoo 360° hôm 2 tháng Ba 2007. Hôm nay [27 tháng 11, 2009] đăng vào Blogger.com để lưu trữ. Vài links nguyên thủy có thể bị che giấu hoặc xóa hủy.)

===============================================

(Sự xuất hiện của bài này đã được trang web Người Việt Online viết thành bản tin [http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=56569&z=2]).


CAND__
Thứ Sáu 2 tháng 3, 2007__

Công An của nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam được Cộng sản đào tạo, không chỉ để canh gác xã hội, mà còn để bảo vệ cái ghế độc quyền của Đảng Cộng sản. Vì thế, Công An có toàn quyền nói và làm theo quan điểm chính trị nếu cần, ngay cả việc cần nói dối cho thêm tính chất thuyết phục.

Chuyện là thế này. Hôm thứ Tư mùng 17 tháng Giêng, báo điện tử Công An Nhân Dân có đăng bài “Biến tướng mới trong mảng đen của thế giới blog” do Hồng Hạnh cầm bút (http://www.cand.com.vn/vi-VN/thoisuxahoi/tintucsukien/2007/1/95890.cand). Bài báo nói về những blogs mà họ cho là bẩn, xấu. Kèm theo bài là một tấm ảnh chụp blog VNTuongLai nơi đề tài "Lời Nguyền 2906" và chú thích là "Các blog bẩn vẫn được phát tán rộng rãi". Định nghĩa xấu hay đẹp là nơi người đọc, và blog VNTuongLai được Công An cho là xấu, bẩn vì nội dung của blog không làm vừa lòng Cộng sản.

Cái gì chứ cái việc gọi người đối tuyến là xấu xa, bẩn thỉu thì Cộng sản là tổ phụ rồi. Trước đây chửi những người Việt Nam chạy thoát Cộng sản ra nước ngoài là kẻ xấu xa, bẩn thỉu, phản quốc; bây giờ thì ve vỡn gọi họ là "khúc ruột xa ngàn dặm" để moi tiền và gỡ gạc lại uy tín cho mình. Trước đây thắm thiết với Trung Quốc để thôn tính nốt miền Nam; rồi sau đó chửi Trung Quốc là kẻ đầu sỏ, xấu xa, bẩn thỉu, để lấy lòng Liên Xô; rồi sau đó lại ôm hôn Trung Quốc vì mất chỗ dựa là Liên Xô sụp đổ. Trước đây cứ chửi “Đế quốc Mỹ” là kẻ xấu xa, bẩn thỉu, thì nay lại trải thảm đỏ đón “Đế quốc Mỹ” tái lập nền kinh tế Tư bản mà ngày xưa Cộng sản chửi rủa không ngơi.

Thôi thì giận nhau rồi cũng phải biết cách làm hòa. Nếu đó là điều nằm trong tâm tưởng thì người có suy nghĩ cũng phải biết ăn nói sao cho hợp đôi tai người nghe và để tránh làm mất uy tín của mình. Ngày xưa chính quyền thực dân Pháp với toàn quyền cai trị xem những người phạm tội hình sự và những người Việt Nam yêu nước đòi độc lập là những kẻ xấu xa, bẩn thỉu, cần bỏ tù hoặc thủ tiêu. Ngày nay đa số trên thế giới không còn cái cảnh gọi vơ đũa cả nắm những kẻ hình sự và những người bất đồng chính kiến là kẻ xấu xa, bẩn thỉu. Nếu có, chỉ là ở những nước có chính quyền độc tài, độc đảng, mà tiêu biểu là những nước Cộng sản, trong số đó CHXHCN Việt Nam được kể là thành viên "xấu zai và chai mặt" nhất.

“Đáng đời”

Blog VNTuongLai bị Cộng sản cho là xấu, bẩn là đáng đời quá, vì không chịu ca ngợi một chút nào "thành tích của Đảng", "công lao của Bác". Tuy nhiên, nếu blog VNTuongLai bỗng dưng ca tụng Cộng sản thì trở nên thừa thãi vì đã có hơn 600 cơ quan thông tin có nhà nước kiểm duyệt làm việc đó rồi, không nhiều thì ít.

Vì thế nếu Cộng sản có cho blog VNTuongLai là xấu, bẩn thì đành chịu vậy, vì thà rằng làm mất lòng Cộng sản độc tài đảng trị, còn hơn muôn đời bị thiên hạ xem là kẻ không đủ bản năng tối thiểu ngẩng cao đầu nhận ra mình là một thành viên của cộng đồng nhân loại trong thế kỷ 21 với quyền làm người không thể bị chà đạp.

Nếu chúng ta đã cảm thấy hài lòng với cái ăn, cái ngủ không thôi, thì sinh ra làm người thật là uổng phí; thà sinh ra làm con cừu tối ngày cúi gầm mặt xuống gặm cỏ, để mặc cho bầy chó săn uy hiếp còn hơn.

Nguyên văn

Sau đây là nguyên văn của bài báo điện tử Công An Nhân Dân nói về blog VNTuongLai.

"Xuất hiện blog có nội dung phản động
Khi thực hiện bài viết này, những người bạn là blogger theo đúng nghĩa tích cực đã cho tôi biết đường link của một blog bằng tiếng Việt có nội dung phản động mà họ biết được khi nó được gửi đến hộp thư của họ. Blog có cái tên cũng khá ấn tượng: VNTuonglai…@...
Điều khác lạ ở blog này là ở hình ảnh trên avartar không xuất hiện ảnh của tác giả như nhiều blog khác mà là những hình vẽ biểu tượng và những con số mà nếu nhìn qua ta sẽ chẳng hiểu gì. Hình nền và giao diện của blog cũng không mấy ấn tượng để "hút" người truy cập như các blog khác. Tuy nhiên, càng đi sâu vào nội dung của nó thì những lời lẽ kèm theo hình ảnh thể hiện rõ việc nói xấu, bôi nhọ Đảng Cộng sản của một kẻ tự xưng là Đảng Dân chủ. Hiện blog này vẫn được phát tán khá nhiều."




Thiếu lương tâm
Đọc xong bài báo của CAND thì thấy rõ sự viết báo thiếu chất chuyên nghiệp hoặc thiếu lương tâm của tờ báo, trong khi tờ báo lại hay khoe khoang đã có mấy chục năm phục vụ những người đọc báo. Một nguồn thông tin vô danh tiểu tốt có thể nói làm sao cũng chẳng có gì phải đáng quan tâm. Đằng này báo CAND là một nguồn thông tin nòng cốt của một nước có hơn 80 triệu người dân mà thiếu lương tâm nghề nghiệp (hay lương tâm con người) thì còn ra thể thống gì nữa.

Các vị văn hóa tiền bối đã để lại một câu nói bất hủ này: "Nói có sách, mách có chứng". Khi mở miệng nói về một sự kiện gì mà muốn người nghe kính phục mình thì cần trưng dẫn càng nhiều càng tốt những chứng cớ để người nghe có thể cân nhắc quan điểm của người nói, để xem có tương đồng với óc suy luận của người nghe không. Khi nhắc đến cái gọi là "blog bẩn, xấu" có cái tên "VNTuonglai" thì tại sao lại không dám cho người đọc biết đường dẫn nhập (link) vào blog đó để người đọc có cơ hội đồng quan điểm với lời cáo buộc.

Dám nhắc đến cái gọi là xấu, bẩn, mà lại không dám cho người khác thấy cái điều nhắc đến có thật là xấu, bẩn không, thì có khác gì đang nói bẩn, nói xấu đến những gì không làm vừa lòng cái bản tính cố chấp của mình.

Nếu bài báo đăng trên giấy thì có ghi đường dẫn nhập cũng không thể vào được ngay, nhưng không lẽ cái chi tiết “VNTuongLai@Yahoo.com” cũng không thể viết lên giấy để người đọc có thể chắc chắn hơn về điều đang đọc đến sao? Viết gì mà nửa nạc nửa mỡ "VNTuonglai…@..." , đến sau cái chữ A-còng ("@") thì lại bị mất dấu tích làm người đọc không hiểu là sự kiện này có thật hay không. Không khéo đó lại là một lời nói bịp bợm khác mà Cộng sản vẫn thường cấu tạo bừa ra, vì người dân đầu tắt mặt tối ít khi nào có thể kiểm chứng các lời cáo buộc bừa bãi của Cộng sản cho đến khi có dịp tìm ra sự thật.

Lệch lạc

Không cho người đọc biết những chi tiết căn bản trong một lời cáo buộc càn bừa đã là một điều khó chấp nhận rồi. Đằng này báo CÀN, ối xin lỗi, báo CAND lại phịa đặt ra thông tin lệch lạc với mục đích gì đó, nếu không nói là mục đích chính trị.

Không biết báo CAND tìm đâu ra dữ kiện "một người tự xưng là Đảng Dân chủ” để mô tả về chủ nhân blog VNTuongLai, và cũng là người viết bài này. Nói cho bằng ngay thì có là người của Đảng Dân chủ cũng không phải là điều xấu hổ gì. Nhưng cứ thấy ai đấu tranh yểm trợ phong trào dân chủ hóa đất nước thì lại cho họ là người của Đảng Dân chủ thì thật là ăn nói quá sức lệch lạc! Tại sao không thể là người của Đảng Thăng Tiến? Tại sao không thể là người của Đảng Vì Dân? Tại sao không thể là người của Đảng Sơn Hà? Tại sao không thể là người của Đảng Ngàn Khơi? Tại sao không thể là người của Đảng Quang Lập?

À, mà khi cáo buộc chủ nhân VNTuongLai là người của Đảng Dân chủ thì đó là Đảng Dân chủ XXI, hay là Đảng Dân chủ Nhân dân vậy nhỉ? Có hỏi CAND câu này thì lại thêm rối mù vì Cộng sản còn không biết họ nói gì khi nhắm mắt phát biểu bừa bãi để làm sao lời cáo buộc có thêm tính chất thuyết phục.

(Xin được đề cập ở đây về 2 đảng có danh xưng là Dân chủ. Đảng Dân chủ XXI do ông Hoàng Minh Chính thành lập lại tại Hà Nội sau khi bị giải tán vào thế kỷ trước. Đảng Dân chủ Nhân dân có chi nhánh ở trong và ngoài nước. Thời điểm nổi bật nhất gần đây của Đảng Dân chủ Nhân dân là khi một thành viên sống tại Mỹ là ông Đỗ Công Thành về thăm Việt Nam hoạt động với một số thành viên trong nước rồi bị bắt. Cái nực cười nơi Cộng sản là cáo buộc ông Đỗ Công Thành đã đặt chất nổ chống chính quyền Mỹ nên bị bắt. Và cuối cùng thì ông Đỗ Công Thành trở về Mỹ an toàn, mà chẳng có "công an Mỹ" nào đến mời "lên phường làm việc". Thật ứng nghiệm câu nói này của người dân Việt Nam: "Đừng nghe những gì Cộng sản nói, mà hãy nhìn kỹ những gì Cộng sản làm!")

Vẽ xấu, bôi nhọ

Khi phát biểu không vừa lòng Cộng sản thì bị Cộng sản cho là bôi nhọ họ. Ôi, nghe sao mà thảm thương thế! Cộng sản từ trước đến giờ tự bôi lên mặt đầy nhọ rồi, nên có bị bôi thêm chút nhọ lên mặt cũng chẳng xấu hơn chút nào đâu.

Cứ tối ngày rêu rao "Đảng Cộng sản Việt Nam quang vinh muôn năm” thì tỏ rõ cho công chúng thấy cái nỗi lo sợ có thể bị người dân cho đi vào quên lãng bất cứ lúc nào. Để chắc chắn không bị nhân dân quên "thành tích của Đảng, công lao của Bác", Cộng sản ráo riết duy trì sự độc đảng bằng mọi cách để tha hồ tự vẽ phấn, vẽ son lên chính mình. Nhưng cứ trét liên tục hàng trăm ký lô phấn son lên mặt thì không những không đẹp thêm, mà còn trông xấu hơn trước. Người dân thì bị cấm đoán nhìn đến đa hình đa dạng, nên bắt buộc phải quen với cái độc đảng, độc màu của Cộng sản, và vì thế chỉ thấy cái đẹp của Cộng sản là một màu nhọ nhem.

Tiêu chuẩn phục vụ

Khi bỏ công sức ra làm một công trình gì phục vụ ai, người có trách nhiệm thường xếp đặt trước những tiêu chuẩn để hoàn thành công việc. Báo CAND có tiêu chuẩn ra sao mà có thể đề cập đến các sự kiện thiếu lương tâm thế? Khi để ý thì chúng ta sẽ thấy CAND rất hãnh diện về những tiêu chuẩn của họ và khoe khoang các "thành tích" như thể không ai bằng.

Sau đây là vài điểm (hay tiêu chuẩn) tìm thấy nơi báo CAND, có cả đường dẫn nhập vào các thông tin này.

"...không có những cái nhìn lệch lạc, méo mó" (!)


("Báo CAND không có những cái nhìn lệch lạc, méo mó" http://www.cand.com.vn/vi-VN/thoisuxahoi/tintucsukien/2006/10/88603.cand)

Nhận xét của ông Đinh Xuân Dũng: "... không tìm thấy trên Báo CAND những động cơ không trong sáng, những cái nhìn lệch lạc, méo mó ...."

Ông Đinh Xuân Dũng có thể đính chính lời nhận xét này đi. Báo CAND gán cho VNTuongLai là "blog bẩn, xấu" mà không dám trưng dẫn đường dẫn nhập vào blog để người đọc có thể cùng nhận xét và tự đi đến kết luận. Nhìn người đối tuyến theo quan điểm cố chấp của mình mà không trưng dẫn bằng chứng thì làm sao tránh khỏi lệch lạc, méo mó, nếu không nói là cố tình tạo ra lệch lạc, méo mó.

Báo CAND còn xác định chủ nhân VNTuongLai là "một kẻ tự xưng Đảng Dân chủ" thì chắc phải có cái nhìn lệch lạc, méo mó nào đó, nếu không muốn nói là cố ý dùng một viên thuốc độc thanh toán hai kẻ thù.

"Báo CAND luôn sáng tạo" (!)


("Báo CAND luôn sáng tạo" http://www.cand.com.vn/vi-VN/thoisuxahoi/phongsughichep/2006/10/87954.cand)

Ông Nguyễn Thủ Thanh trong bài báo nhận định: "Báo CAND luôn sáng tạo. Sự sáng tạo thể hiện nội dung và hình thức của các ấn phẩm được điều chỉnh để đáp ứng yêu cẩu tuyên truyền và nắm bắt thị hiếu, nhu cầu cảm thụ của bạn đọc."

Chỉ nghe tựa đề của bài báo CAND này cũng đủ làm rởn da gà. Chữ “sáng tạo” nếu được một nghệ sĩ nhắc đến thì nhiều người háo hức vì như vậy sẽ có thêm những đường nét hay khuynh hướng mới cho người thưởng thức nghệ thuật. Còn Cộng sản mà nhắc đến chữ "sáng tạo" thì nhân dân phải liệu hồn liệu xác vì sẽ có người khổ lụy từ những "sáng tạo" của Cộng sản.

Đấy, ông Đỗ Công Thành được Cộng sản "sáng tạo" ra tội danh là đặt bom khủng bố chính quyền Mỹ để “đáp ứng yêu cầu tuyên truyền và nắm bắt thị hiếu" của chính quyền Mỹ đang ra sức liên tục chiến đấu chống khủng bố trên toàn cầu.

Nhẹ tay hơn thì CAND đã "sáng tạo" ra nhận xét "blog bẩn, xấu" để gọi blog VNTuongLai vì cái blog này không làm vừa lòng họ.

Rồi để “đáp ứng yêu cầu tuyên truyền và nắm bắt thị hiếu", CAND còn "sáng tạo" ra dữ kiện chủ nhân VNTuongLai là "một kẻ tự xưng là Đảng Dân chủ” để kiếm thêm những người cuồng tín về hùa với Cộng sản.

(Xin nhắc nhỏ bạn đọc là chủ nhân blog VNTuongLai luôn tôn trọng các đảng phái chính trị đang tranh đấu dân chủ hóa đất nước. Không có một sự xúc phạm nào đến các đoàn thể bất bạo động nào nơi đây.)

“... vừa hiện đại vừa chính xác” (!)


(“Báo CAND vừa hiện đại vừa chính xác” http://www.cand.com.vn/vi-VN/thoisuxahoi/tintucsukien/2006/10/89516.cand)

Ông Nguyễn Văn Vinh nói: "Về khía cạnh nội dung bài viết, phải nói rằng, Báo CAND có cách dùng từ ngữ câu cú rất đắt. Thậm chí từng dấu chấm phẩy rất ít sai và là một trong những tờ báo rất chặt chẽ về ngữ pháp."

Câu tâng bốc này dành cho báo CAND thì hơi quá. Khi nói rằng "nội dung có từ ngữ câu cú rất đắt" thì có nghĩa là viết ít chữ mà người đọc hiểu nhiều chứ gì? Vậy mà khi nói rằng blog VNTuongLai có nội dung "phản động”, báo CAND đã dùng cả gần 200 chữ rồi mà người đọc cũng không hiểu nội dung như thế nào mà đạt đến tiêu chuẩn “phản động” do Cộng sản đưa ra. Không lẽ không thể trích ra 10, 20 chữ nguyên văn trong blog để dẫn chứng cho người đọc nắm bắt được ý chính (hoặc lời cáo buộc từ Cộng sản)? Vết máu của một tội phạm tại phạm trường có giá trị (=đắt) hơn hàng ngàn lời nói của những người tố tụng.

Còn cho là hiện đại tức là cập nhật với thế giới ngày nay và có nghĩa là biết đến các từ ngữ của thời đại chứ gì? Vậy thì báo CAND làm ơn tra từ điển để xem có chữ "avartar" không, trước khi khoe khoang là chính xác "thậm chí từng dấu chấm phẩy rất ít sai."

Nói vậy thôi, chứ vấn đề chính xác về chính tả khi viết rất khó kiểm soát; ngay khi viết bài này, chủ nhân VNTuongLai cũng đã gõ nhầm chữ "CAND" thành "CÀN". Có lẽ vì suy nghĩ về điều gì ra sao thì thể hiện như thế qua chữ nghĩa.

“Dũng cảm trong đấu tranh ...” (!)
Nghe đến cụm từ này ai cũng đoán được báo CAND (Cộng sản) có một ý chí quyết liệt gì đây. Nhưng khi đọc hết nguyên câu thì mới vỡ lẽ rằng có cái gì không ổn. Gì mà "Dũng cảm trong đấu tranh chống diễn biến hòa bình và chống tham nhũng"?


(“Dũng cảm trong đấu tranh chống diễn biến hòa bình và chống tham nhũng" http://www.cand.com.vn/vi-VN/thoisuxahoi/phongsughichep/2006/10/87865.cand)

Dũng cảm chống tham nhũng thì nghe rất vừa ý người dân muốn có một xã hội lành mạnh. Nhưng dũng cảm chống diễn biến hòa bình thì thật là một tiêu chỉ đáng để làm trò cười trong lịch sử Việt Nam. Những người yêu chuộng hòa bình không bao giờ sợ hãi những gì xảy ra trong tinh thần hòa bình. Nếu sợ diễn biến hòa bình thì hóa ra là yêu chuộng diễn biến bạo động à?

Còn các thành tích chống tham nhũng của Cộng sản thì hết ý, vì nghe đâu các thành tích này đã được tuyên dương trong trang web "bótay.com".

Kết

Ngắn gọn lại, thì báo CAND với cái nhìn được hướng dẫn từ nhóm thiểu số Cộng sản, nên thường xem những gì không làm vừa lòng Cộng sản mà gán ghép cho người đối tuyến những tính từ "bẩn, xấu", và tạo ra những thông tin lệch lạc để phục vụ ý đồ của Cộng sản.

Xã hội nào cũng cần có những người giữ trật tự an ninh cho người dân. Nhưng nếu người giữ trật tự thay vì phục vụ người dân đắc lực, mà lại coi trọng việc phục vụ một nhóm người tham quyền cố vị thì xã hội đó chẳng khác gì lập lại một xã hội Mafia ác độc.

Nếu đất nước còn mãi trong XHCN chính thống như ngày xưa ("xếp hàng cả ngày") thì chẳng có gì phải đáng lo, vì ai cũng "vô sản" như ai. Còn bây giờ với kinh tế Tư bản, có nghĩa là dùng khả năng của mình để tự lo liệu cho chính bản thân và sau đó phục vụ những người chung quanh. Khi đã chấp nhận sinh hoạt theo kinh tế Tư bản thì mọi người, mọi tổ chức phải có quyền bình đẳng để phát triển khả năng.

Nhóm người Cộng sản chỉ muốn duy trì tất cả quyền lực và kinh tế vào tay họ, không phải vì chủ nghĩa Mác-Lênin hay tinh thần dân tộc gì cả. Họ dùng quyền lực áp đặt lên những người yếu đuối hơn để trở thành giai cấp cao hơn trong xã hội. Cái ác hiểm của Cộng sản là huấn luyện cho những người khác tin tưởng rằng họ là chính nghĩa muôn đời. Nếu ai đi ngược đường lối Cộng sản thì bị phỉ báng, đánh đập hội đồng mà không ai khác có quyền can ngăn.

(Viết đến đây blog VNTuongLai xin có lời ủng hộ tinh thần ông Nguyễn Vũ Bình, một người có can đảm nhìn thấy chân lý của kiếp người mà đứng về phía nhân dân. Lịch sử Việt Nam sẽ luôn nhắc nhở đến danh xưng Nguyễn Vũ Bình vì đó chính là tinh thần của người tách rời lẽ phải ra khỏi mảng đen dối trá.)

Nếu sống với lương tâm thì chính sách coi trọng một nhóm thiểu số hơn đại đa số nhân dân không thể nào làm cho chúng ta nằm yên trong giấc ngủ. Những người phục vụ cho chế độ Cộng sản cũng vì miếng cơm manh áo mà phải nghe lời giai cấp Cộng sản. Trong những giấc ngủ chúng ta thử tự hỏi chính mình là tại sao cũng sinh làm ra người trong thế kỷ 21, mà công dân những nước khác có tự do và sự tôn trọng về mọi mặt, như văn hóa, chính trị, quyền công dân, phúc lợi xã hội, đảm bảo sức lao động, kinh tế, v.v...
.



##########################################################


******* cập nhật (viết ngày 7-3-2007; 10:50am) bài "CAND"

-- Blog VNTuongLai bắt đầu thành lập từ tháng 6 năm 2006.

-- Mùng 1 tháng 9, 2006, VNTuongLai đăng bài "Lời Nguyền 2906". Con số truy cập vào VNTuongLai lúc đó tăng vùn vụt. Rất nhiều người phản đối (=bênh vực Cộng sản). Có người hăm dọa giết chủ nhân blog VNTuongLai và những ai có cùng lập trường với VNTuongLai (chứng cớ viết trên blogs vẫn còn lưu lại, nhưng không thể công bố nơi đây).

-- Mùng 8 tháng 9, 2006, blog VNTuongLai tạm ngưng hoạt động vì có vài công việc phải làm.





-- Mùng 17 tháng 1, 2007 vào lúc 9:47 sáng(am), blog VNTuongLai tuyên bố hoạt động lại.

-- Mùng 17 tháng 1, 2007 vào lúc 12:43 trưa(pm), báo CAND đăng bài “Biến tướng mới trong mảng đen của thế giới blog”.

(kiểm chứng tại trang web này http://wap.cand.com.vn/Story.aspx?SiteID=CAND&ID=95890; đây là phiên bản không có ảnh, nhưng có đề rõ ngày tháng)





Thời gian blog VNTuongLai tuyên bố hoạt động lại và thời gian báo CAND đăng bài cách nhau 2 tiếng 56 phút.

Các bạn thử nối các chi tiết này xem để biết báo CAND có phải đã chuẩn bị bài viết này từ trước rồi và đợi “khi gặp động” sẽ đăng, hay là bài này được viết trong vòng 2 tiếng 56 phút.

Ai có thông tin từ bên trong báo CAND xin cho biết nhá. (Giấu mãi làm chi mấy cái vặt vãnh này!)

Wednesday, November 11, 2009

__Nhập tâm__

__Đêm qua trong giấc ngủ tui gặp một cô gái rất xinh. Nàng trông rất quen. Tui vờ vĩnh lượn quanh nàng để cố nhận diện.

Thì ra đó là cô gái có một blog mà tui hay lẻn vào xem hình đẹp trong đấy. Phải nói là tui rất vui mừng vì không thể ngờ là được diện đối diện với cô gái mà mình chỉ biết mê mẩn ngoài đời thật qua thế giới ảo (blog). Trong giấc mộng, chúng tui vào một quán ăn nhìn ra Hồ Gươm. Tui không một giây chợp mắt nhìn nàng, như sợ rằng mắt chớp một cái thì hình ảnh sống động nghìn năm một thuở sẽ biến theo mây khói. Còn nàng có vẻ e thẹn luôn nhìn ra Hồ Gươm để tránh đôi mắt “đang chảy rãi thèm thuồng" của tui.

Các bạn chớ vội vã đi đến kết luận nhá. Giấc mơ này vụt biến lúc nào không biết, và .. .. chẳng có chi tiết "tỏa hơi" nào (steaming details) xảy ra (Cảm ơn Trời Phật; Đời là bể khổ, Tình có thể là giây oan).

Hiện tượng thấy hình ảnh ngoài đời thật ở trong giấc mộng chắc chắn vẫn xảy ra với nhiều người. Hình ảnh tươi đẹp và chân thật thường đi vào tâm hồn người xem, và có khi khắc sâu đến nỗi một lúc nào đó chúng lại đột nhiên hiện ra và hòa với cảm xúc thầm kín vào những lúc lắng đọng nhất của mỗi người.

Nói theo khoa học, ấy là trạng thái nhập tâm. Những hình ảnh và thông tin cứ lập đi lập lại sẽ vào sâu trong tiềm thức của người tiếp nhận chúng. Học sinh thường thực hành điều này qua việc ôn đi ôn lại bài vở để gặt hái kết quả tốt đẹp trong những đợt thi kiểm. Nhiều công ty thương mại vẫn thường quảng cáo đều đặn để giới tiêu thụ nhập tâm về thương hiệu và sản phẩm của công ty. Nhiều tổ chức đủ loại cũng tự khuếch trương để có thêm người tham gia hoặc trợ giúp.

Thất bại

Nhiều học sinh vẫn ôn đi ôn lại bài vở mà khi đi thi vẫn "trượt vỏ chuối". Đó là vì họ chỉ ôn để nhớ thuộc lòng, chứ đôi khi chẳng hiểu, hoặc không muốn hiểu những thứ đang ôn là cái mô tê chi rựa. Khi bài thi khác những gì đã học thuộc lòng, thì học sinh sẽ trở nên lúng túng và rồi nhắm mắt tìm bừa ra câu trả lời cù bơ cù bất. Vài công ty thương mại cũng thế, quảng cáo cho nhiều mà phẩm chất (chất lượng) sản phẩm chỉ hơn hạng bét thì chẳng có ma nào thèm ngó ngàng đến.

Thất bại ê chề

Thất bại ê chề nhất trong lịch sử loài người đã xảy ra vào 20 năm trước (1989) khi Bức tường Ô nhục Berlin tại nước Đức bị nhân dân phá sập. Đấy là biểu tượng của chủ nghĩa Cộng sản bị sụp đổ trên thế giới.

Những đồng chí Cộng sản luôn miệng khoe khoang chủ nghĩa Cộng sản là tốt đẹp. Hết ngày này qua tháng nọ, hết báo này qua đài nọ, cùng một tông tâng bốc sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản là điều tốt đẹp nhất trên thế giới. Những đồng chí Cộng sản không biết mắc cở tuyên bố rằng cần phải TUYÊN TRUYỀN sâu rộng để nhân dân dưới sự quản trị của họ được nhập tâm các chính sách do Đảng [và Nhà Nước (cá mè một lứa)] đề ra.

Cuối cùng nhân dân dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản lại tự đứng lên phá đổ thành trì Cộng sản.

Tại sao?

Tại sao chế độ Cộng sản ráo riết tuyên truyền mà nhân dân dưới sự cai trị của họ lại không nhập tâm được các điều chế độ muốn?

Rất dễ hiểu, vì những điều chế độ Cộng sản tuyên truyền là sự giả dối. Hình ảnh tuyên truyền có thể phỉnh lừa được chốc lát, nhưng sự giả dối khi lòi ra, thì nhân dân dần dần mất lòng tin vào chế độ Cộng sản.

Các chế độ Cộng sản thích khoe khoang thành tích giải phóng con người, nhưng chính Cộng sản lại dựng lên những bức tường, những hàng rào để trói buộc nhân dân như giai cấp cai trị sợ đám nô lệ xổng gông cùm.

Dối trá

Dối trá là một trong những đặc điểm nổi bật mà các chế độ Cộng sản cần phải có để các chính sách họ vạch ra được thi hành dễ dàng.

Muốn có kẻ hăng hái xông mình vào chỗ chết bằng những hành vi bạo động, thì phải phịa ra những câu truyện Anh hùng Lê Văn Tám tẩm xăng châm lửa, sẵn lòng hy sinh cho Cách mạng.

Muốn có nhân dân nể nang người Cộng sản lãnh đạo, thì phịa ra những câu truyện tôn vinh "Cha già dân tộc," hoặc "Tấm gương đạo đức."

Gần đây, thông tin ở ngoài nước cho biết rằng ngày 19 tháng 5 của Chủ tịch Hồ Chí Minh là một ngày Sinh nhật giả. Khiếp thật! Cả mấy chục năm qua, các cháu nhi đồng được tập dượt văn nghệ ngày đêm để ăn mừng ngày Sinh nhật của Hồ Chủ tịch. Vậy mà cuối cùng bây giờ mới biết ra rằng đây là một sự kiện trái với sự thật.

Còn cuốn "Nhật ký trong tù" tưởng là tác phẩm văn hóa của Hồ Chủ tịch thì hóa ra là của một nhà thơ nào bên Trung Quốc (lúc ấy là Trung Hoa Dân Quốc).

Rặt một loạt các dối trá !

Tại sao các điều dối trá này không được giải tỏa bởi những kẻ tạo ra?

Tệ hại hơn nữa là những dối trá này, và những dối trá khác cứ lại lập đi lập lại với tham vọng làm nhân dân nhập tâm để thêm vững lòng tin nơi Đảng Cộng sản và các "-thành tích cách mạng".

Đấy là một ảo vọng. Chính xác hơn, đấy là một ảo vọng ngu xuẩn.

Hiện tượng nhập tâm

Nhập tâm là một hiện tượng các hình ảnh, thông tin, hoặc dữ kiện được truyền đều đặn qua mắt, tai và các giác quan khác đến người tiếp nhận mà sẽ tạo ra những ấn tượng tươi đẹp và khó quên.

Những điều truyền đến người tiếp nhận cho dù có đẹp và hay, nhưng nếu là những dối trá, thì chẳng mang lại kết quả gì, mà có khi tạo ra những đối kháng nếu không tức khắc thì cũng từ từ sẽ đến.

Nhập

Từ khi chủ nghĩa Cộng sản được thực hành tại Liên Xô và sau đó lan tràn ra vài nơi trên thế giới, nhiều người đã nhìn ra Liên Xô là một Đế quốc Quỉ (Evil Empire).

Tại sao đã là Quỉ mà có người còn đi theo? Theo như nhiều câu truyện của thế giới nhân loại, Quỉ là một loài bản thể tham lam, độc đoán, dối trá, và những xấu xa, bỉ ổi khác.

Có thể nào những người còn tiếp tục lạc bước đi theo con đường Cộng sản là những người bị Quỉ Nhập Hồn?

(Thứ Tư 11 tháng 11, 2009)

Tuesday, November 10, 2009

__Polytoons__

__ Political cartoons by blog VNTuongLai



============= Quáng Mù =============== March 24, 2007 ===========







============= Luật Rừng ============== April 16, 2007 =============









============= Đại biểu Nhân dân ======== April 22, 2007 =============






============= Nước Việt Nam ========== April 26, 2007 ==============






============= WT10O ================ August 10, 2006 ===========



============= Giải Phóng ============== April 30, 2007 =============



Wednesday, November 4, 2009

__Bệnh Xéc-xùa__

__Nghe đến cái tên "Bệnh Xéc-xùa" chắc nhiều bạn đoán chừng đây là một chứng bệnh mới xuất hiện trên thế giới. Không đâu, đây là một dịch bệnh có từ thời xửa thời xưa khi đàn ông biết ve vãn đàn bà đến quên cả hậu quả. Nói trắng ra thì Bệnh Xéc-Xùa là Bệnh Tình Dục. Bạn chưa bao giờ nghe đến cái tên Bệnh Xéc-xùa thì chẳng có gì là lạ, vì nó chỉ "bị phát hiện" gần đây trong thế giới blog. Đọc rõ lại: Cái tên bị phát hiện, chứ không phải chứng bệnh nhá.

Xéc-xùa lấy gốc từ chữ SEX và cũng là nguyên nhân chính gây ra căn bịnh này. Việc sáng tạo ra từ ngữ "Bệnh Xéc-xùa" bắt nguồn từ sự xuất hiện của một bài viết nhiều người chia sẻ với nhau trong cộng đồng blog. Bài viết này nói về nhà lãnh đạo Cộng sản đầu tiên của Liên bang Xô Viết là Đồng chí Lênin bị qua đời vì một chứng bịnh tình dục, thay vì một nguyên nhân khác do thông tin chính thức của nhà nước Xô Viết thời ấy tìm cách gỡ thể diện cho đồng chí vĩ đại của họ. Cố Chủ tịch Hồ Chí Minh có kể rằng khi nghe tin Đồng chí Lênin "về với Cụ Mác" ở tuổi 53 thì rất thương tiếc. Không biết có biết nguyên nhân của sự lìa đời không, nhưng nếu có biết đó là chứng bịnh tình dục nan y, thì Hồ Chủ tịch chắc chắn sẽ không bao giờ nói ra, để nhân dân các nước Xã hội Chủ nghĩa anh em còn vững lòng tin vào tấm gương đạo đức của Đồng chí Lênin mà theo đó để học tập và noi gương theo.

Bài viết với thông tin rất là nhạy cảm ở trên do phóng viên Nick Britten của báo The Telegraph cầm bút với bản tiếng Việt do Diên Vỹ trên website X-Café chuyển ngữ có nhan đề “Kết quả điều tra mới: Lênin chết vì bệnh giang mai."

Những lời bình luận

Sau khi đọc bài này, blogger VNTươngLai (người đang viết bài này) đề nghị:
"__ Tui nghĩ chúng ta nên gọi cái bệnh này là bệnh LẬU cho hay hơn.
__ Chứ gọi là Giang Mai thì bạn GIANG của tui chắc chẳng dám lấy cô MAI xinh đẹp kia đâu.
__ Nói vắn tắt là: "Lenin chết vì bệnh Lậu" (cho đáng đời).”

Blogger Trương TịnhQuân thì đề nghị:
"@VNTuongLai: hay là tạm gọi là "Lén", như vậy chúng ta có luôn cả nghĩa đen/bóng của nó ;) còn LẬU .... cứ nghĩ đến Công An đi lùng sục những người đi buôn ...gạo/lúa/đường ... cái thời "bao cấp" đều được gọi vậy rùi."

Vài ngày sau, tui bình luận thêm:
“__ Đang tính viết một bài có tựa đề “Bệnh LẬU” thì bạn TịnhQuân đề nghị dùng chữ "Bệnh LÉN."
__ Sống trong thời kỳ Kinh tế Khẩu phần ("Bao Cấp") mà không có những chuyến hàng lậu thì kể như lúc ấy đã có thêm hàng vạn người sớm "đi gặp Cụ Mác, Cụ Lê" rồi.
__ “Bệnh LÉN” nghe cũng tạm được, nhất là lại dễ để tưởng nhớ đến Đồng chí Lênin vĩ đại. Tuy nhiên, từ ngữ "Bệnh LÉN" chưa ai biết đến và cần phải giải thích lòng vòng một chút thì rất khó mà ăn khách. Đó là chưa nói đến người nào lại khuyên không nên dùng chữ "LÉN" để tránh đụng chạm với việc LÉN tiếp nhận thông tin trung thực qua báo và đài từ nước ngoài.
__ Vì thế tui đề nghị dùng chữ "Bệnh Xéc-xùa" (BXX) có chữ chính và cũng là nguyên nhân gây ra bệnh đó là "SEX". Còn nếu phải phân biệt các loại khác nhau của dịch bệnh này, thì chỉ cần thống nhất cho thêm một con số đi sau, ví dụ như BXX1, BXX2, v.v....
__Tuyệt đối tránh dùng những danh xưng đẹp đẽ như “GIANG”, “MAI”, “HOA”, “LIỄU” để gọi cái dịch bệnh có khách hàng là Đồng chí Lênin."

Lỗi của người biết chữ?

Có lẽ ngày xưa những người biết chữ vì sự tế nhị đã đặt cho những căn bịnh tình dục bằng những từ ngữ bóng bẩy. Chính vì sự tế nhị và cái bóng bẩy mà nẩy ra sự mất tế nhị và bất công cho những ai, đa số là phái nữ, có những cái tên rất đẹp như: MAI, HOA, LIỄU, GIANG (Cô Giang chẳng hạn).

Cũng có thể ngày xưa tiếng Việt còn nghèo nàn và những người biết chữ không có cái nhìn sâu sắc về tương lai và không quan tâm nhiều về những tương quan cho xã hội thêm công bằng, nên đã tạo ra vài điểm tréo cẳng ngỗng đến bàn dân thiên hạ. Chỉ trích về việc này thì chỉ mang thêm tội đổ lỗi cho người khác. Chi bằng tìm cách "gỡ tội" cho những người đi trước, và "gỡ gông" cho những "nạn nhân bất đắc dĩ."

Từ ngữ hiện hữu

Trước khi tìm cách "gỡ tội" và "gỡ gông", chúng ta cần biết vài từ ngữ đang hiện hữu. “Giang mai” được dịch cho chữ “syphilis” là một chứng bịnh rất tinh hiểm vì vi trùng của bịnh tạo ra những triệu chứng hiện rồi ẩn và đến giai đoạn cuối thì người bịnh trở nên bại hoại thê thảm hết cách cứu chữa. "Lậu" được dịch từ chữ "gonorrhea" là một chứng bịnh chảy nước đục từ trong bộ phận sinh dục. “Hoa liễu” được dịch từ chữ "venereal disease" (VD_bệnh tình dục). Ngày nay, để cho rõ nghĩa hơn, người ta dùng chữ "sexually transmitted disease" (STD_ bịnh gây ra bởi tình dục).

Gông đeo cổ

Chẳng biết mấy từ ngữ tiếng nước ngoài về những chứng bịnh tình dục có đụng chạm đến ai ngoài đó không; còn những chữ được dịch qua tiếng Việt tuy nghe thanh thản nhẹ tựa tơ hồng, nhưng chúng lại như những cái gông đè nặng lên suốt cuộc đời của một số người Việt Nam, nhất là những em bé thơ ngây, hồn nhiên, khi bố mẹ chúng gọi tên chúng đến để cho chúng vài món quà mà có khi đó là những ấn tượng nhất trong thời thơ ấu của chúng.

Cứ thử tưởng tượng một chàng trai khôi ngô tuấn tú nào tên là Giang có một tương lai sáng lạn cho bản thân, gia đình và xã hội, rồi anh chàng đem lòng yêu một cô nàng tuyệt vời tên là Mai, và cả hai rất xứng đôi vừa lứa và thường ấp ủ mộng ước suốt đời bên nhau như chân lý ngàn đời của tình yêu. Bỗng dưng có ai đó ngăn cản đôi trai gái thật lý tưởng này không nên lấy nhau vì .. .. tên của hai người khi kết hợp lại thành "Giang Mai" là một sự ám ảnh hãi hùng trong xã hội người Việt Nam. Chẳng nhẽ đôi trai gái này cần phải đổi những cái tên xinh đẹp và ý nghĩa của mình để tránh né nghiệp chướng do cái tên của một chứng bịnh tình dục gây ra?

Tại sao chúng ta những người biết chữ không đi tiên phong trong việc tìm ra những từ ngữ thích hợp hơn để mang lại nhiều tốt đẹp hơn cho xã hội và những người xung quanh?

BXX

Đặt câu hỏi thì cũng nên có sẵn câu trả lời. Tui đề nghị chúng ta nên gọi Bịnh (bệnh) Tình Dục là Bịnh Xéc-Xùa, được viết tắt là BXX.

Bệnh syphilis có thể dịch là BXX1.
Bệnh gonorrhea có thể dịch là BXX2.
Và những bịnh tình dục lan tràn khác cứ thế mà thêm con số đằng sau chữ BXX.

Kiểu đặt tên này không đụng chạm đến thể diện của ai có những cái tên rất tươi đẹp trong tiếng Việt.

Kiểu đặt tên này cũng chẳng có gì mới mẻ. Giới Y Tế Liên Hiệp Quốc đã nhìn thấy một viễn kiến nào đó và đã đặt tên vài loại bịnh cúm là H1N1, H5N1, v.v....

BXX1

Có thể có người hỏi tại sao lại gọi syphilis là BXX1, mà không là BXX2?
Nếu không có bài viết về Lênin bị chết vì bịnh syphilis thì từ ngữ Bịnh Xéc-xùa (BXX) chưa chắc có ai nghĩ đến, và vì thế bịnh syphilis là khởi đầu của việc tạo ra từ ngữ BXX, và như thế nó xứng đáng được gọi là BXX1.

Có thật Lênin chết vì BXX1?

Đó là một điều hoài nghi từ mấy thập kỷ qua khi nhiều chi tiết về cái chết của Lênin không được sáng tỏ. Một điều chắc chắn là các bác sĩ đã tìm cách chữa trị cho Lênin bằng thuốc Salvarsan là loại thuốc vô cùng nguy hiểm có thể mang đến nhiều phụ ứng (side-effects) không lường trước được. Bác sĩ thời đó chỉ dùng Salvarsan để trị bịnh BXX1, vì thế không thể có lý do gì mà người ta dùng thuốc Salvarsan nguy hiểm để trị một căn bịnh nào khác ngoài BXX1.

Tại sao?

Tại sao Lênin có thể bị BXX1 là một thắc mắc mà chắc nhiều người vẫn còn tò mò (hoặc quan tâm). Nếu không có Lênin và thủy triều đỏ Cộng sản lan tràn trên thế giới, thì BXX1 vẫn hiện hữu như "không có mợ thì chợ vẫn đông." Tuy nhiên ở đây chúng ta thử tưởng tượng đến một người luôn miệng rêu rao rằng trong một xã hội Cộng sản thì tất cả tài sản là của chung của tất cả mọi người. Được làm vị lãnh đạo cao cấp nhất trong phong trào Cộng sản có nhiều triển vọng Cộng sản hóa toàn cầu, Lênin có đầy đủ sự táo bạo đến gần những đàn bà nào mà ông ấy thích và ghé tai thì thầm: "Chúng ta thi hành nghĩa vụ ‘sử dụng chung tài sản có khả năng di động’ nhá." Đồng chí Lênin cứ "chung chạ tài sản có khả năng di động" qua ngày này tháng nọ, thì sẽ đến một lúc nào đó chẳng có đồng chí cái (nữ đồng chí) nào dám "chung chạ tài sản" nữa đâu.

Theo tài liệu ghi lại thì Lênin có bị BXX1 khi còn trẻ, nhưng kịp thời chữa trị, và nhờ thế ông ấy còn minh mẫn viết ra nhiều lý thuyết trên trời dưới mây nghe rất thuyết phục lòng người. Nhưng từ sau khi Cách mạng tháng Mười thành công thì vi trùng BXX1 lại dần dần tìm đến [‘suối’] Lênin ẩn núp làm thân thể Lênin trở nên bơ phờ như một cái xác mất hồn và cuối cùng Đồng chí Lênin vĩ đại về với Các-Mác.

Thầy nào trò nấy

Chủ tịch Hồ Chí Minh trong lúc bôn ba ở nước ngoài đã tìm được con đường Cộng sản làm chân lý sống cho nước Việt Nam. Hồ Chủ tịch kể lại có một hôm đọc về Chủ nghĩa Cộng sản thì giống như những trang sách về chủ nghĩa này tỏa ra hàng nghìn tia sáng mở mang trí óc để dẫn dắt đất nước Việt Nam đến Thế giới Đại Đồng như các Đồng chí Các-Mác, Lênin mường tượng ra.

Chủ tịch Hồ Chí Minh từ đó đón nhận chủ nghĩa Cộng sản làm con đường dấn thân và luôn sùng bái Đồng chí Lênin như một con người xuất phàm. Có lẽ trong những ngày hoạt động với những đồng chí anh em quốc tế, Hồ Chủ tịch luôn mơ ước được giao nhiệm vụ về Việt Nam hoạt động và mơ ước sẽ trở thành một Lênin tương tự lãnh đạo nước Việt Nam.

Muốn đạt đến danh vọng tột đỉnh như Lênin thì cần phải làm nhiều điều như Lênin đã làm. Hồ Chủ tịch dường như đã thực hành thật nhiều các điều đã học tập được từ Lênin, mà chúng ta chắc chắn không đủ chỗ để liệt kê ra hết. Ở đây chúng ta thử đặt nghi vấn về Hồ Chủ tịch vẫn thường hoạt động chung với Đồng chí Lê Hồng Phong và nữ Đồng chí Nguyễn thị Minh Khai trong khi hấp thụ các lý thuyết về tạo dựng một xã hội sống theo chủ nghĩa Cộng sản. Chúng ta có quyền nghi vấn các đồng chí Cộng sản luôn được truyền dạy rằng tất cả tài sản là của chung của tất cả mọi người, và như thế thì việc "chung chạ tài sản có khả năng di động" chắc không phải là điều hoang tưởng.

Nếu sự nghi vấn này có xảy ra, thì chúng ta cũng không nên xấu hổ, vì Lênin là ông thầy lãnh đạo cao cấp nhất còn có thể thực hành được những chuyện "chung chạ tài sản có khả năng di động", thì các học trò của ông ấy làm y như thầy chỉ là chuyện thường tình.

Di sản của Lênin

Lênin được biết là một trong những người tích cực tạo ra dịch bệnh Cộng sản cho thế giới loài người. Và bây giờ chúng ta lại biết chính ông ấy cũng là một khách hàng của dịch Bệnh Xéc-Xùa.

Nói tóm lại, Lênin là một người muốn tạo ra các thành tích giải phóng.
Và cũng chính Lênin là một người .. .. *iái phỏng.

(Blog VNTuongLai __ 4 tháng 11, 2009)