Monday, February 8, 2010

__ Rắn __



Bài này đã được đăng trong Blog VNTuongLai trên Yahoo 360° hôm 17 tháng Ba 2007.
Hôm nay (8 tháng Hai 2010) đăng lại vào blog này để lưu trữ. )

==============================
==============================
Thứ Bảy 17 tháng 3, 2007 __


__ Ngày xửa, ngày xưa .... Nhiều truyện cổ tích chúng ta nghe từ thuở nhỏ thường mở đầu bằng bốn chữ này và có nghĩa là những truyện đó không có thật. Những truyện như thế được tạo ra để mang lại chút vui tươi hoặc những lời ngụ ý cho người nghe. Mỗi người có một truyện cổ tích nhớ nằm lòng và đôi khi bỗng dưng nó thoáng hiện về khi có hình ảnh nào nhắc nhở đến truyện đó.

Chắc chắn nhiều người còn nhớ mãi câu truyện về con thỏ thua con rùa trong một cuộc chạy đua. Ỷ y rằng mình có thể chạy nhanh hơn, nên Thỏ làng nhàng vừa đi vừa múa rồi sau đó nằm ngủ một giấc. Rùa tuy biết mình chậm chạp, nhưng khi đã can đảm nhận lời chạy đua thì nó cũng phải cố gắng hết mình. Thế rồi Rùa cứ miệt mài kéo lê cái nhà to tổ trảng trên người qua các chặng đường để đến mức. Thỏ ngủ một giấc rồi mà vẫn thấy Rùa "bò như con rùa bò". Thế nên, Thỏ lại đi lòng vòng bới mấy củ cà rốt ăn, đến khi no nê lại nằm lăn ra ngủ tiếp. Rùa mồ hôi nhễ nhãi rồi, mà vẫn không chịu bỏ cuộc.

Bẵng đi một lát, Thỏ bỗng giật mình tỉnh dậy không thấy Rùa trong tầm mắt, nên nó chạy về phía mức đua. Thỏ chạy mãi mà không thấy Rùa đâu, nên càng chạy nhanh hơn. Và khi Thỏ thấy bóng dáng Rùa thì tá hỏa tam tinh vì Rùa đang đến gần mức đua. Sợ quá, Thỏ “vắt giò lên cổ" chạy như ma rượt về phía Rùa. Tiếc thay, khi Thỏ đến mức thì Rùa đã chạm mức trước rồi.

Câu truyện con thỏ chạy thua con rùa ngụ ý cho chúng ta rằng dù không có những lợi thế cũng có thể làm xong công việc, nếu mình can đảm và cố gắng. Và, dù cho có nhiều lợi thế nhưng lại ỷ y hoặc lười biếng thì công việc chưa chắc đã xong.

myspace layouts, myspace codes, glitter graphics

À, mà tựa đề bài viết này là "Rắn" mà sao chỉ thấy có thỏ và rùa không thôi nhỉ? Vậy để khỏi lạc đề, chúng ta “phiêu lưu" vào câu truyện có rắn nhá.

Con Thỏ và con Rắn một hôm đối đầu nhau trên một cánh đồng. Rắn ỷ mạnh hơn, nên nhìn Thỏ bằng nửa con mắt. Thỏ biết mình yếu thế, nhưng nó đã từ lâu bị chèn ép nên hôm nay nó không chịu để Rắn bắt nạt nữa. Rắn phùng mang lên và phóng cái mỏ nọc độc đến Thỏ. Thỏ bung người lên né Rắn, và tìm thế chạy đến cắn Rắn. Giằng co một lát mà Rắn không thể nào làm Thỏ sợ. Trái lại, Thỏ lại đang làm Rắn toát mồ hôi. Thế rồi, Rắn cong đuôi chạy. Thỏ rượt theo. Rắn càng thêm hoảng sợ. Thỏ không tha, và liên tiếp nhào đến cắn Rắn. Rắn sợ quá muốn độn thổ mà không xong, nên cuống cuồng tìm cách leo lên cây chạy trốn.

Thế là con Rắn biết rằng không thể bắt nạt con Thỏ mãi mãi.

Câu truyện con thỏ đuổi con rắn ở trên cho chúng thấy rằng kẻ mạnh không thể bắt nạt kẻ yếu mãi mãi. Cộng sản ỷ có ranh nanh, nọc độc bắt nạt người dân Việt Nam yếu đuối chúng ta. Nhưng người dân Việt Nam chúng ta sẽ không còn sợ Cộng sản mà đứng lên đẩy lùi chúng ra khỏi vị trí kẻ mạnh hiếp kẻ yếu.



Cộng sản có trong tay hàng ngàn âm mưu thâm độc và họ muốn người dân Việt Nam luôn phải cúi đầu phục tùng họ. Ngay từ thời "cụ Mác, cụ Lê-nin", Cộng sản đã tin chắc rằng loài người sinh ra từ khỉ, trong khi người nêu ra ý tưởng này là ông Darwin (Đắc-uyn) và các nhà khoa học còn không dám quả quyết nên phải viết chữ "Giả thuyết" kèm theo chữ "Tiến Hóa". Cộng sản đón nhận mù quáng giả thuyết này vì trong đó có nói đại khái rằng động vật (khỉ) nào mạnh hơn sẽ cưỡng bức được những động vật (khỉ) yếu đuối hơn, và như thế kẻ mạnh và ích kỷ sẽ tồn tại lâu hơn. Không ai cấm ai tin vào một giả thuyết nào, nhưng nếu áp dụng một giả thuyết để định ra những luật lệ phản nhân loại như Cộng sản đang làm thì họ đang tự tiến hóa ngược về thời kỳ ăn lông ở lỗ, nơi lẽ phải là những cái dùi gai to kềnh.

Cộng sản rất điên cuồng với tư duy của họ vì nhiều giả thuyết hoặc khám phá khoa học nghe ra rất hợp với lý lẽ và hành động của Cộng sản. Ngoài sự đón nhận và áp dụng mù quáng giả thuyết loài người từ khỉ ra, Cộng sản còn áp dụng kết quả cuộc thí nghiệm "Phản ứng theo điều kiện" của ông Ivan Pavlov. Kết luận trong khám phá khoa học của ông Pavlov nói rằng động vật phản ứng theo các điều kiện đã được huấn luyện. Đại khái rằng khi con cún được ăn theo bữa với một tiếng chuông, rồi khi không có thức ăn mà có tiếng chuông kêu, thì con cún vẫn tự động chảy nước rãi như đang đến giờ ăn.

Khám phá khoa học này đã được Cộng sản áp dụng từ lâu rồi, nhất là thời kỳ hoành hành tại cái nôi Liên Xô ngày xưa. Cộng sản huấn luyện người dân phải nghe họ nếu muốn có miếng ăn, vì thế họ ráo riết kiểm soát từng lon thực phẩm, từng miếng nhu yếu phẩm. Cộng sản huấn luyện người dân phải hoàn toàn phục tùng họ nếu muốn được yên ổn cho bản thân và gia đình, nên họ dùng bàn tay bá chủ ác độc, bất chấp các tiêu chuẩn tối thiểu làm người mà thế giới văn minh yêu cầu họ trao đến tay người dân.

Cái kiểu Cộng sản giơ lên miếng ăn để người dân Việt Nam tuân lịnh làm việc cho họ kể như đã biến đổi từ hình thức "xếp hàng cả ngày" (XHCN) sang hình thức người nào bênh vực Cộng sản nhiều hơn thì có nhiều món lợi hơn trong thời kỳ kinh tế đổi mới.

Còn cái kiểu Cộng sản giơ lên bàn tay bá chủ ác độc bắt người dân Việt Nam phải hoàn toàn phục tùng họ thì vẫn còn xảy ra hàng ngày. Đối với Cộng sản, làm sao mà được độc quyền tuyên truyền những điều “hay, đẹp” về Cộng sản thì người dân không còn chọn lựa khác mà phải nghe theo họ. Và khi bàn tay ác độc của Cộng sản giơ lên vì vấn đề gì đó thì ai nấy phải cúi gầm mặt xuống để không bị khổ lụy đến bản thân và gia đình.

Nếu Cộng sản làm nghề cai tù vào thời xưa thì có lẽ thích hợp hơn, vì có toàn quyền nhốt tù nhân trong cũi và tha hồ độc quyền tuyên truyền, hoặc thi hành những nhục kế bất nhân.

Còn ngày nay đứng trước mặt cộng đồng nhân loại của thế kỷ 21 mà Cộng sản vẫn chai mặt xem người dân Việt Nam như những kẻ nô lệ cho họ thì di sản Cộng sản đúng là ngày càng thêm nhem nhuốc, cho dù có nhồi nhét người nghe bằng những mỹ từ rỗng tuếch.

Người dân Việt Nam đã bị nhốt cũi lâu rồi.

Người dân Việt Nam đã bị chèn ép lâu rồi.

Đã đến lúc người dân Việt Nam chúng ta nhận ra rằng loài người có cấp bậc cao hơn các loài động vật.

Nếu con thỏ yếu đuối có can đảm đẩy lùi con rắn ác độc, thì người dân Việt Nam chúng ta là loài người cũng có đủ can đảm đẩy lùi băng đảng Cộng sản ích kỷ, tham tàn, và ác hiểm!

myspace layouts, myspace codes, glitter graphics




No comments: