Wednesday, November 11, 2009

__Nhập tâm__

__Đêm qua trong giấc ngủ tui gặp một cô gái rất xinh. Nàng trông rất quen. Tui vờ vĩnh lượn quanh nàng để cố nhận diện.

Thì ra đó là cô gái có một blog mà tui hay lẻn vào xem hình đẹp trong đấy. Phải nói là tui rất vui mừng vì không thể ngờ là được diện đối diện với cô gái mà mình chỉ biết mê mẩn ngoài đời thật qua thế giới ảo (blog). Trong giấc mộng, chúng tui vào một quán ăn nhìn ra Hồ Gươm. Tui không một giây chợp mắt nhìn nàng, như sợ rằng mắt chớp một cái thì hình ảnh sống động nghìn năm một thuở sẽ biến theo mây khói. Còn nàng có vẻ e thẹn luôn nhìn ra Hồ Gươm để tránh đôi mắt “đang chảy rãi thèm thuồng" của tui.

Các bạn chớ vội vã đi đến kết luận nhá. Giấc mơ này vụt biến lúc nào không biết, và .. .. chẳng có chi tiết "tỏa hơi" nào (steaming details) xảy ra (Cảm ơn Trời Phật; Đời là bể khổ, Tình có thể là giây oan).

Hiện tượng thấy hình ảnh ngoài đời thật ở trong giấc mộng chắc chắn vẫn xảy ra với nhiều người. Hình ảnh tươi đẹp và chân thật thường đi vào tâm hồn người xem, và có khi khắc sâu đến nỗi một lúc nào đó chúng lại đột nhiên hiện ra và hòa với cảm xúc thầm kín vào những lúc lắng đọng nhất của mỗi người.

Nói theo khoa học, ấy là trạng thái nhập tâm. Những hình ảnh và thông tin cứ lập đi lập lại sẽ vào sâu trong tiềm thức của người tiếp nhận chúng. Học sinh thường thực hành điều này qua việc ôn đi ôn lại bài vở để gặt hái kết quả tốt đẹp trong những đợt thi kiểm. Nhiều công ty thương mại vẫn thường quảng cáo đều đặn để giới tiêu thụ nhập tâm về thương hiệu và sản phẩm của công ty. Nhiều tổ chức đủ loại cũng tự khuếch trương để có thêm người tham gia hoặc trợ giúp.

Thất bại

Nhiều học sinh vẫn ôn đi ôn lại bài vở mà khi đi thi vẫn "trượt vỏ chuối". Đó là vì họ chỉ ôn để nhớ thuộc lòng, chứ đôi khi chẳng hiểu, hoặc không muốn hiểu những thứ đang ôn là cái mô tê chi rựa. Khi bài thi khác những gì đã học thuộc lòng, thì học sinh sẽ trở nên lúng túng và rồi nhắm mắt tìm bừa ra câu trả lời cù bơ cù bất. Vài công ty thương mại cũng thế, quảng cáo cho nhiều mà phẩm chất (chất lượng) sản phẩm chỉ hơn hạng bét thì chẳng có ma nào thèm ngó ngàng đến.

Thất bại ê chề

Thất bại ê chề nhất trong lịch sử loài người đã xảy ra vào 20 năm trước (1989) khi Bức tường Ô nhục Berlin tại nước Đức bị nhân dân phá sập. Đấy là biểu tượng của chủ nghĩa Cộng sản bị sụp đổ trên thế giới.

Những đồng chí Cộng sản luôn miệng khoe khoang chủ nghĩa Cộng sản là tốt đẹp. Hết ngày này qua tháng nọ, hết báo này qua đài nọ, cùng một tông tâng bốc sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản là điều tốt đẹp nhất trên thế giới. Những đồng chí Cộng sản không biết mắc cở tuyên bố rằng cần phải TUYÊN TRUYỀN sâu rộng để nhân dân dưới sự quản trị của họ được nhập tâm các chính sách do Đảng [và Nhà Nước (cá mè một lứa)] đề ra.

Cuối cùng nhân dân dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản lại tự đứng lên phá đổ thành trì Cộng sản.

Tại sao?

Tại sao chế độ Cộng sản ráo riết tuyên truyền mà nhân dân dưới sự cai trị của họ lại không nhập tâm được các điều chế độ muốn?

Rất dễ hiểu, vì những điều chế độ Cộng sản tuyên truyền là sự giả dối. Hình ảnh tuyên truyền có thể phỉnh lừa được chốc lát, nhưng sự giả dối khi lòi ra, thì nhân dân dần dần mất lòng tin vào chế độ Cộng sản.

Các chế độ Cộng sản thích khoe khoang thành tích giải phóng con người, nhưng chính Cộng sản lại dựng lên những bức tường, những hàng rào để trói buộc nhân dân như giai cấp cai trị sợ đám nô lệ xổng gông cùm.

Dối trá

Dối trá là một trong những đặc điểm nổi bật mà các chế độ Cộng sản cần phải có để các chính sách họ vạch ra được thi hành dễ dàng.

Muốn có kẻ hăng hái xông mình vào chỗ chết bằng những hành vi bạo động, thì phải phịa ra những câu truyện Anh hùng Lê Văn Tám tẩm xăng châm lửa, sẵn lòng hy sinh cho Cách mạng.

Muốn có nhân dân nể nang người Cộng sản lãnh đạo, thì phịa ra những câu truyện tôn vinh "Cha già dân tộc," hoặc "Tấm gương đạo đức."

Gần đây, thông tin ở ngoài nước cho biết rằng ngày 19 tháng 5 của Chủ tịch Hồ Chí Minh là một ngày Sinh nhật giả. Khiếp thật! Cả mấy chục năm qua, các cháu nhi đồng được tập dượt văn nghệ ngày đêm để ăn mừng ngày Sinh nhật của Hồ Chủ tịch. Vậy mà cuối cùng bây giờ mới biết ra rằng đây là một sự kiện trái với sự thật.

Còn cuốn "Nhật ký trong tù" tưởng là tác phẩm văn hóa của Hồ Chủ tịch thì hóa ra là của một nhà thơ nào bên Trung Quốc (lúc ấy là Trung Hoa Dân Quốc).

Rặt một loạt các dối trá !

Tại sao các điều dối trá này không được giải tỏa bởi những kẻ tạo ra?

Tệ hại hơn nữa là những dối trá này, và những dối trá khác cứ lại lập đi lập lại với tham vọng làm nhân dân nhập tâm để thêm vững lòng tin nơi Đảng Cộng sản và các "-thành tích cách mạng".

Đấy là một ảo vọng. Chính xác hơn, đấy là một ảo vọng ngu xuẩn.

Hiện tượng nhập tâm

Nhập tâm là một hiện tượng các hình ảnh, thông tin, hoặc dữ kiện được truyền đều đặn qua mắt, tai và các giác quan khác đến người tiếp nhận mà sẽ tạo ra những ấn tượng tươi đẹp và khó quên.

Những điều truyền đến người tiếp nhận cho dù có đẹp và hay, nhưng nếu là những dối trá, thì chẳng mang lại kết quả gì, mà có khi tạo ra những đối kháng nếu không tức khắc thì cũng từ từ sẽ đến.

Nhập

Từ khi chủ nghĩa Cộng sản được thực hành tại Liên Xô và sau đó lan tràn ra vài nơi trên thế giới, nhiều người đã nhìn ra Liên Xô là một Đế quốc Quỉ (Evil Empire).

Tại sao đã là Quỉ mà có người còn đi theo? Theo như nhiều câu truyện của thế giới nhân loại, Quỉ là một loài bản thể tham lam, độc đoán, dối trá, và những xấu xa, bỉ ổi khác.

Có thể nào những người còn tiếp tục lạc bước đi theo con đường Cộng sản là những người bị Quỉ Nhập Hồn?

(Thứ Tư 11 tháng 11, 2009)

No comments: