Đối _____
Thứ Năm 1 tháng 1 năm 2009
Bài "Đối" nguyên thủy viết trên Yahoo hôm 5 tháng 2 năm 2007, hôm nay được cập nhật khi đối lại 4 câu của ông Hà Sĩ Phu năm 2009.
Hà Sĩ Phu:
Đón bác TRÂU chớ gảy đàn cầm,
bác là bậc có sừng có sỏ.
blog VNTuongLai:
Nhìn GIÒI BỌ* đừng chê xú uế,
chúng một đảng ăn thối ăn ung.
(*Nhân dân Nhật bản [2008] gọi Đảng Cộng sản Việt Nam là lũ GIÒI BỌ. __ Đàn cầm gảy tai trâu chẳng ích gì. Chê mùi xú uế với giòi bọ chỉ bằng thừa. )
Hà Sĩ Phu:
Mặt cũng lớn, tai cũng to,
đường phải trái sao để người dắt mũi?
blog VNTuongLai:
Tim còn đập, óc còn nghĩ,
cõi âm dương chớ cho quỉ mua hồn.
Hà Sĩ Phu:
Nhai lại mãi, vẫn toàn Rơm với Cỏ.
blog VNTuongLai:
Phét cho nhiều, đầy mùi Thối mùi Hôi.
Hà Sĩ Phu:
Nghé cỏn chớ nghe
ông nghẻ ông nghè
mà đe hàng tổng.
blog VNTuongLai:
Lừa thánh thần xưa
vải thưa phai rữa
hết lừa mắt ai.
(Đối ý của hai câu “Thiếu nghè đe hàng tổng" và "Vải thưa che mắt thánh".)
=============================
Thứ Hai 5-2-2007_____
Đối _____
Hàng năm ông Hà Sĩ Phu với một kho tàng văn chương và trào phúng có làm ra một số câu đối gửi đến đồng bào Việt Nam ở khắp nơi trên thế giới.
Câu đối là một di sản văn hóa Việt Nam bắt nguồn từ Trung Quốc. Cấu trúc của câu đối là hai câu thơ hoặc văn có ý tưởng tương phản hoặc tương đồng, với từ ngữ khác nhau nhưng có liên hệ (related) với nhau.
Ông Nguyễn Công Trứ ngày xưa làm ra câu đối:
-Chiều ba mươi, nợ hỏi tít mù, co cẳng đạp thằng Bần ra cửa.
-Sáng mồng một, rượu say túy lúy, giơ tay bồng ông Phúc vào nhà.
Năm Quý Hợi 1983, ông Hà Sĩ Phu trình làng câu đối:
- CHÓ đói đã đi [D]ỒI, sang gọi láng GIỀNG vui một MẺ! - LỢN no đang béo MỠ, cũng như ai DĂM chữ học HÀNH!
Năm nay Đinh Hợi 2007, ông Hà Sĩ Phu có một số câu đối để chia vui cùng đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.
Cũng để chia vui với mọi người, blog VNTuongLai thử đối lại, hoặc họa lại các câu đối của ông Hà Sĩ Phu làm ra năm nay.
Những câu đối này của VNTuongLai đã được đăng trên trang Đối Thoại (http://www.doi-thoai.com/baimoi0207_033.html), và trang Mạng Ý Kiến (http://ykien.net/blog/?p=488).
.
.
---- Hà Sĩ Phu: (Chó đi, Lợn đến)
* CHÓ gâu gâu, nghe pháo Dân chủ cúp đuôi, “bấn xúc xích, chạy vung xích CHÓ” !
* HEO ủn ỉn, nhìn xấp Đô la híp mắt, "cuống cà kê, nói toạc móng HEO" !
(Câu đối dùng toàn thành ngữ dân gian :
"bấn xúc xích"= thành ngữ chỉ sự nguy cấp
"chạy vung xích chó"=thành ngữ chỉ sự hoảng loạn, tất tưởi
"cuống cà kê"=thành ngữ chỉ sự luống cuống, vội quýnh lên.
"nói toạc móng heo"=thành ngữ chỉ sự nói thẳng bật ra, không còn giữ gìn.)
.
---- VNTuongLai họa:
- QUỈ rên rỉ, nghe chữ Tự Do co đuôi, run cầm cập, nhe răng nanh QUỈ !
- MA thét gào, thấy lời Dân Chủ đau mắt, lo cuống cuồng, giương móng vuốt MA !
(Chó và Heo bị nâng cấp thành Quỉ và Ma!! :-)
------------------------------------------------------------
---- Hà Sĩ Phu: (Hai câu dán cổng một trại nuôi lợn)
* Lũ Ỉn cứ an tâm, "Quốc khố" đã gom vài tấn CÁM !
* Chú Trư càng phấn khởi, "Dân sinh" rộng mở một ao BÈO !
.
---- VNTuongLai họa:
- Đàn Lợn hãy vui lên, căn chuồng có viên chức THU SẠCH
- Bác Heo đừng nghĩ xa, ẩm thực được lãnh đạo LẤY VỀ
------------------------------------------------------------
---- Hà Sĩ Phu:
* Tổ quốc hỡi bay lên, Lợn đến, đóng ĐINH vào lịch sử ?
.
---- VNTuongLai đối:
- Dân làng ơi ngó kìa, Heo về, mổ HỢI đón văn minh
__ mổ hợi = mở hội
__ mổ hợi = làm thịt heo = mở tiệc = mở hội
**Câu này nhẽ ra là “đón tương lai” để đối với "vào lịch sử" (hiện tại đến quá khứ), nhưng chữ “tương lai” được thay thế để người đọc không hiểu nhầm rằng câu đó ám chỉ “đón blog VNTuongLai” .
------------------------------------------------------------
---- Hà Sĩ Phu: (Vịnh con lợn)
* Nửa nạc nửa mỡ, hết cỡ ngu si, giỗ tết đến kỳ, lên bàn thờ tổ!
(Ngày giỗ lớn thường để nguyên cả con lợn luộc, bày trên một chiếc mâm đồng lớn, đặt lên bàn thờ tổ)
.
---- VNTuongLai đối:
- Mồm đớp miệng la, mãi là giống lợn, ăn đua hết trớn, ngủ máng cám heo!
------------------------------------------------------------
---- Hà Sĩ Phu:
* Hoạn lợn thẳng tay, vào ngay Hoạn lộ !
(năm Lợn, tặng những chính khách có duyên với con lợn: vốn hành nghề Hoạn lợn mà sau thẳng tiến trên đường Hoạn lộ, làm đến chức quan đầu triều. Hoạn lộ là đường làm quan).
.
---- VNTuongLai đối:
- Công quản biển thủ, cố thủ cổng quan!
(tiếc quá không có lợn trong câu này!)
------------------------------------------------------------
----Hà Sĩ Phu:
* Ỷ thế làm CÀN, thân BÈO bọt vẫn là ĐINH rỉ !
(Chữ Ỷ và chữ Bèo gắn với loài Heo. Khi bộc lộ sự khinh bỉ, ta thường dùng một thành ngữ mới : Mày thì tao coi là cái đinh gì (hay cái đinh rỉ gì. Lưu ý năm nay là năm Đinh Hợi).
.
---- VNTuongLai đối:
- HAM nghề nhảy ĐỘC, miệng CÁM dỗ đầy men BÚA liềm!
__ham = 1 món thịt heo (tiếng Anh), thịt jăm-bông
__nhảy độc = nói chại từ “nhảy đực”
__độc = độc đảng, độc vân vân
__cám = đồ ăn cho heo
__cám dỗ = dụ khị
__Búa = đi liền với Đinh
__búa liềm = biểu tượng của nguồn gốc gây ra hơn 100 triệu nạn nhân trên thế giới.
------------------------------------------------------------
---- Hà Sĩ Phu:
* HEO chẳng may gặp gió HEO MAY, lăn cổ chết, Ỷ có thày LANG cũng chết !
---- VNTuongLai đối:
- HỢI to phì ăn nhiều hơi phí, nứt bụng xì, LANG băm thủ THỈ rô-ti !
__thủ thỉ = nói nhỏ
__thỉ = con lợn
__rô-ti = làm thịt quay
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ủn ... ỉn .... Ô kìa tham nhũng !
Nơi nào cũng thấy, hãi hùng nhân gian
Làm sao rỡ được tính tham
Nuốt lấy nuốt để, lợn gàn ăn thêm.
-
Oink ... oink .... It’s corruption !
It’s everywhere, frightens mankind
The greed never unwinds
Swallow in rush, pigs whine for more.
2 comments:
Kính gửi bác Tương Lai
Hôm nay Đối thoại đăng mấy câu Họa đối của bác, tôi mới có đường Link vào thăm Blog này.
Bác đối cũng tài lắm, ngay cả những vế khá hóc búa (mặc dù tôi không thích làm những câu hóc bú để đánh đố, mất vui), mà tìm câu xuất thế nào gợi tứ cho bạn bè nảy ra ý hay, câu đẹp.
Có phải duyên nhau thì giáp lại, ấy là duyên câu đối thôi.
Kính thư
Hà Sĩ Phu
Hôm nay để ý thấy có blogger “1 ke lang du” ghé thăm và để lại comment.
Nếu “1 ke lang du” là bác Hà Sĩ Phu thật sự, thì đây quả là một niềm hãnh diện cho blog VNTuongLai. Cảm ơn bác đã bỏ chút thời giờ ghé thăm blog.
Những câu đối của bác hàng năm rất trào phúng và sâu sắc. Nhiều người không muốn đối lại có lẽ vì nhiều lý do khó nói.
Quả là có vài câu đối của bác khá hóc búa. Nếu phải đối từng chữ, từng ý cho thật hoàn hảo thì không những là việc khó làm, mà có khi các ý tưởng bị giới hạn không còn phong phú, sâu sắc. Tuy nhiên, nếu không có những câu hóc búa thì sẽ thiếu những hào hứng bất ngờ từ những đầu óc sáng tạo.
Có người cho rằng viết câu đối là một thú vui lỗi thời không thực dụng của người Việt Nam. Nhận xét kiểu này hơi quá đáng. Một câu đối nổi tiếng nhất của thế giới loài người bắt nguồn từ hơn 2000 năm trước vẫn còn được cả thế giới đọc đi đọc lại hàng năm với một sự suy ngẫm đáng đề cập. Đó là câu “Glory to God in Heaven – Peace to people on Earth” (Vinh danh Thiên Chúa trên trời – Bình an cho người dưới thế). (Ở đây không có ý thiên vị ca ngợi một tôn giáo nào.)
Tiếng Việt Nam chúng ta có lẽ là ngôn ngữ đặc sắc nhất để viết câu đối, vì không những đối được ý tưởng, mà còn có thể đối từng chữ thật là kỳ diệu.
Theo như các nhà khoa học thì những ai có thú vui liên quan đến ngôn ngữ thì khi về già đầu óc minh mẫn hơn và nhờ thế có thể sống lâu hơn những người cùng thế hệ. Chẳng hay điều này có đúng cho tất cả mọi người không nhỉ?
Mong rằng với thú vui viết câu đối, bác sẽ gợi ý cho nhiều người năng thể luyện (exercise) não bộ để không những chia sẻ những ý tưởng hay và vui với mọi người, mà còn mang lại lợi ích cho chính mình.
Kính chúc bác được luôn vui vẻ, mạnh khỏe, và đạt được nhiều điều như ý.
Post a Comment